24/1/14

Nực cười cho cái gọi là “Những hoạt động của Phái đoàn Vận động Nhân quyền cho Việt Nam tại Hoa Kỳ”

[Kin Kin]- Tình cờ đi ngang qua mấy trang mạng, đột nhiên đập ngay vào mắt lại thấy chữ Mạng lưới Blogger Việt Nam trên trang DanLamBao. Cái lũ ô hợp này chơi nay cái tít “Những hoạt động của Phái đoàn Vận động Nhân quyền cho Việt Nam tại Hoa Kỳ”Xin show 1 đoạn cho độc giả, nhưng trước khi đọc phải uống thuốc nhịn cười vào nhé!

Mạng Lưới Blogger Việt Nam - Theo lời mời của Văn phòng Cao ủy Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền (OHCHR) và một số tổ chức quốc tế khác, đại diện của các tổ chức VOICE, Mạng lưới Blogger Việt Nam, Dân Làm Báo, Con Đường Việt Nam, Phật Giáo Hòa Hảo Truyền thống, No-U Việt Nam, Hội Ái hữu Tù nhân Chính trị và Tôn giáo Việt Nam, và thân nhân một số tù nhân chính trị đã có những buổi tiếp xúc, làm việc với nhiều tổ chức khác nhau tại Washington DC, Hoa Kỳ.

Vào ngày 24 tháng 01, 2014 phái đoàn đã tiếp xúc với ông Scott FlipsePhó Giám đốc Chương trình Chính sách và Đông Á, đặc trách Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế. Đại diện của phái đoàn Việt Nam gồm có anh Trịnh Hội và bạn Ann Phạm đại diện cho VOICE (Sáng kiến Thể hiện Lương tâm Người Việt Hải ngoại), nhà báo Đoan Trang, bạn Nguyễn Anh Tuấn đại diện cho Mạng Lưới Blogger Việt Nam; ông Trần Văn Huỳnh là cha của tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức; và bà Nguyễn Thị Trâm là mẹ của Luật sư Lê Quốc Quân đang bị giam tù vì những hoạt động Nhân quyền.

Phái đoàn Việt Nam đã trao đổi, thảo luận về tình hình nhân quyền tại Việt Nam đặc biệt là tình hình đàn áp tôn giáo, chính sách bóp nghẹt tự do ngôn luận, tự do internet qua các điều luật, nghị định như 72, 258... Các đại diện cũng đã trình bày việc nhà câm quyền thay đổi chiến thuật đàn áp - chuyển từ xử phạt tù sang phạt tiền và dùng côn đồ gây thương tích với những bằng chứng cụ thể.”
Hết show

Đọc bài này tôi thấy thật thảm thương cho mấy cái ông được nhắc đến ở trên. Vẫn cái câu chuyện “cậu bé chăn cừu” ấy. Chả ai thèm để ý đến những gì chúng cố gắng làm, những điều đó thật vô nghĩa đối với với cư dân mạng. Thực ra mấy kẻ trả tiền cho bọn này giãy đành đạch cũng thấy ngán ngẩm về mấy trò hề này rồi, nhưng cũng vì sĩ diện, cũng vì cố níu kéo một cái gì đó mơ hồ mà vẫn cố gắng trả tiền để bọn này hoạt động (mặc dù biết đồng tiền đó kiếm được là bằng mồ hôi, nước bọt lừa đảo mà có).

Mạng lưới Blogger kia thì chết lâu rồi, ta vẫn còn nhớ cái hôm nó ra mắt cứ như đám ma ấy, thằng thì cầm điện thoại, thằng thì nghịch ipad, thằng thì chém gió, chả có gì gọi là cuộc đàm thoại ra mắt cả, thật tẻ nhạt, may là mượn được vài ông Tây ngồi cùng và mua được bó hoa ngồi vào đó cho đỡ tẻ nhạt. Ấy vậy mà bây giờ vẫn cố gắng hoành tráng. Các cái tên khác trên không nói thì các bạn cũng biết. Toàn là những cái tự gọi là tổ chức, chả có tư cách pháp nhân gì cả, ai công nhận? Việt Nam có công nhận không? Hoàn toàn không? Thế giới có công nhận không? Cũng vậy? vậy mà dám lớn tiếng nói là đại diện cho Việt Nam bàn về vấn đề nhân quyền. Thật nực cười cho những kẻ lười.

Cái việc chúng bàn về tự do ngôn luận, tự do internet, tố cáo Việt Nam đàn áp tôn giáo. Đúng là cái lũ ngu như con chó. Ở Việt Nam tỷ lện sử dụng internet lớn nhất Đông Nam Á thế mà nó bảo mất tự do. Ngày ngày các tín đồ vẫn đi đến các nhà thờ nghe giảng, các con cháu phật tử vận lên chùa thắp hương, có thấy ai vào làm phiền họ đâu? Cái bọn khốn nạn này thật là hết thuốc chữa rồi.
Mấy thằng đang ngồi quay chém gió
Các bạn nhìn vài tấm ảnh chúng nó ngồi với nhau kìa, cũng chả khác gì cái hôm “mạng lưới blogger” nó ra mắt cả. Theo chúng nói thì là theo lời mời của Cao ủy LHQ gì đó, nhưng nhìn cái cách LHQ mời kia, ai mà tin được chứ, có ba con gà đang tạo hình chú ý chăm chú theo dõi ông Tây chém gió. Nhìn thì có vẻ nguy hiểm, đấy là may là dàn cảnh để máy ảnh chụp tự động đó, nếu không chụp tự động lại mất thêm người không được vào hình thì mất vui, mất nguy hiểm. Đấy là chưa kể còn một ông giữ ánh sáng, một ông lo chỉnh âm thanh, một bà cầm tấm ánh sáng phản quang để cho cảnh nó đẹp, mấy người đó thì chịu thôi, làm sao vào chụp chung được.
 
Tự sướng khi chém gió song
Đến cuối cùng sau khi tạo hình cho cảnh tỏ ra nguy hiểm thì mấy thằng tự sướng với nhau bằng tấm ảnh kỷ niệm. Chỉ khổ thân ông Tây, chả biết đến từ đâu, có phải người của tổ chức tôn giáo quốc tế gì đó không? sau khi tạo hình theo ý đồ của đám đạo diễn xong thì bị nó đẩy ra ngoài lề đứng cùng chụp ảnh. Theo phép lịch sự thì một người như ông Tây ấy, nếu đúng danh nghĩa thì có lẽ phải được tôn trọng lắm, phải được đứng giữa chụp ảnh chứ, đằng này không phải rồi, chắc là mượn đâu đó được ông Tây ấy, mà đã mượn rồi thì cho đứng chụp ảnh là phúc lắm rồi, đòi đứng giữa cái nỗi gì cơ chứ?

 Cứ nhìn cái cách mà bài viết của bọn chúng thể hiện đã thấy cũ rích, cách mà chúng cắt ghép, tạo dựng hình ảnh mà thấy buồn nôn. Nhìn thấy sự cố gắng của chúng mà thấy thướng lắm, thương lắm, thương lắm cơ! Lại còn suốt ngày bày đặt đòi tự do nhân quyền ở Việt Nam, đòi một thứ mà nhân dân Việt Nam chưa bao giờ mất. Đúng là một lũ ngu ăn nói bậy bạ!





BÌNH LUẬN FACEBOOK


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Copyright © 2012 The Best Template Blogger All Right Reserved